Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 5.pdf/49

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 369 —

bẩy ấy, bổng nghe Hòa thượng khai rằng: hắn là tướng cũa Tây-sơn khi truước, lại là bạn thiết nghĩa với Nguyển-danh Tập, thì sửng sở liền dừng chơn đứng lại rồi tự nghĩ rằng: ờ té ra thằng khốn nạn nầy là tướng Tây-sơn khi trước, và là bạn thiết với Nguyển-danh-Tập bây giờ, hèn chi nó chẳng tính kế giết mình, mà lập công cúng giặc, nghĩ vậy rồi day lại ngó Hòa thượng lườm lườm. Và thúc rằng: sao nữa mi khai đi cho mau, rồi ta sẽ cứu, khai đi khai đi.

— Trăm lạy Cong-chúa, khi tôi nghe Công-chúa nói rằng: bị Nguyển-danh-Tập dem binh truy cãng, nên Công-chúa chạy lạc vào chùa, và xin tá túc một đêm, đặng sáng ngày sẻ tiềm qua xứ khác, lúc bấy giờ ỷ có Nguyển-danh-Tập là bạn cố giao thiết nghỉa, nên tôi mới cố ý tính giết Công-chúa, lấy đầu đem nạp cho Nguyễn-danh-Tập đặng xin biểu tấu cùng vua Tây-sơn, mà chuộc cái tội thất thủ quân-lương ngày xưa, đặng phục hồi cựu chức. vì vậy nên nửa đêm tôi cạy cửa vào phòng, quyết giết Công-chúa, chẳng dè sự ấy không thành, mà bây giờ lại lâm vào đại nạn, vậy trăm lạy Công-chúa, xin Công-chúa lấy lòng hà hải, dung thứ cho bần-đạo một phen, kẻo tội nghiệp lắm mà, xin Công-chúa cứu mạng, nói tới đây thì một trận gió dữ ào ào thổi tới, làm cho cái bẩy ấy đòng đưa rất mạnh, còn vòng dây thì rắc rắc dãn ra.

Hòa-thượng lúc này đả táng đởm kinh tâm, rồi kêu tiếng thảm thiết mà rằng:

Công-chúa ôi! mối dây gần đức, xin Công-chúa cứu tôi cứu tôi, Công-chúa thấy vậy củng động lòng