Trang:Tay Nam dac bang.pdf/17

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 20 —

Bá-đa-Lộc viết. — (Các quan à...) cùng nhau phò một chúa, thoát vậy rẽ hai phang, thùy lệ song hà, họa thi tứ tuyệt (a).

Ngâm viết. — (Như nay tôi cùng các quan từ giã), Kẻ ở người về cách mặt xa.

(Mà các quan có tình hậu đãi như vậy) Đưa nhau xin nhớ chén quan hà.

(Bây giờ cách xa chư công làm vậy), Tây Nam xa cách và nghìn dặm.

(Nhưng về sau hai nước đã giao kết với nhau), Ân ái về sau cũng một nhà.

(Đoạn này hát ngâm như trên này hay là hát nam như ở dưới này cũng được)

Nguyễn-chúa viết. — Sóng nghìn trùng lớp lớp, thuyền một lá xa xa, ngậm ngùi mấy khúc ly ca, trân trọng và câu than thở.

Vãn viết. — Trân trọng và câu than thở; gửi nước rồi lại gửi đến con, ân tình như bể như non, bao giờ bia đá có mòn được đâu.

Hoàng-phi viết. — Hài nhi còn thơ ấu đường sá rất xa xôi, thương con tấc dạ bồi hồi, tống biệt và câu than thở.

Vãn viết. — Tống biệt và câu than thở, cái nợ này là nợ quân thân, phen này vận hội trùng tân, sân rồng lại thấy con lân đứng chầu.

Bá-đa-Lộc viết. — Mình tuy về Tây-quốc lòng vẫn nhớ Nam-bang, hết lòng giúp đỡ tử-hoàng, tống biệt giã từ Nguyễn-chúa.

Vãn viết. — Tống biệt giã từ Nguyễn chúa, tấm lòng này biết thuở nào khuây, Tây Nam hai ngả chia tay, thù kia đã giả, lòng đây mới đành.

Các quan đồng viết. — Vàng trắng tuy chia hai giống, Tây Nam vốn cũng một nhà, tiễn đưa nhớ chén qua hà, gặp gỡ còn nhiều hậu hội.