Bước tới nội dung

Trang:Thơ Đỗ Phủ, Nhượng Tống dịch.pdf/165

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Cây một nhận nhà nhất
Sợ gió, tre nằm lướt
Khinh mù thuyền vượt mau
Cò tìm cồn cát đậu.
Cá lượn đám dong vào.
Rượu uống quên buồn thật,
Không tiền mua ở đâu?

CXXXIX. — THEO ÔNG BẨY LÝ TƯ-MÃ, XEM BẮC CẦU TRE TRÊN SÔNG, XONG NGAY TRONG MỘT HÔM. NGƯỜI QUA LẠI KHỎI PHẢI MÙA ĐÔNG ĐƯƠNG RÉT LỘI NƯỚC
TẠM ĐỀ THƠ NGẮN GỬI ÔNG LÝ.

Gầy dựng cầu tre hắc mới xong:
Vén xiêm người khỏi lội qua sông.
Trời sương hạc trắng tìm đầu nhịp.
Bóng xế rồng xanh hiện giữa dòng!
Đề cột[1] thẹn tôi già nhỡ lứa.
Chở người mừng bạn gắng nên công
Tiệc vui cười chuyện nghìn năm cũ:


  1. Tư-mã Tương-Như qua cầu, đề vào cầu hai câu: « không cưỡi xe bốn ngựa, không lại qua cầu này. »
163