Đuổi đá bao giờ tới bể Đông?[1]
CXL.— ĐƯỢC THƯ CỦA TRƯƠNG THÚC KHANH, PHÁN-QUAN Ở QUẢNG CHÂU. NGƯỜI SAI VỀ GỬI THƯ THAY LỜI.
Đất lạ phương trời vắng
Quê nhà bụi giặc mờ!
Đèo trăng qua lối hiểm.
Châu Lửa[2] đựơc phong thư...
Mây khuất rinh quan tướng...
Đêm tìm thuyền khách thơ...
Gửi sang đôi mắt ướt:
Buồn đẩm lệ tương tư!
CXLI. — TRÔNG ĐỒNG
Cầu thông Muôn Dậm sông trong vắt!
Đồn đóng Ba-thành tuyết trắng phơ!
Bốn bể tìm em mây gió cách!
Bên trời gạt lệ mặt mày trơ!
- ▲ Tần thủy-Hoàng muốn bắc cầu đá qua bể Đông. Có các thần giúp sức cầm roi đuổi đá. Đá chạy chậm, đánh cho bật máu!
- ▲ Quảng châu khí hậu nóng, nên gọi là « Châu Lửa ».
164