Bước tới nội dung

Trang:Thơ Đỗ Phủ, Nhượng Tống dịch.pdf/291

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Người đời rối như chấy
Ăn phải bả vinh hoa.
Thuở xưa trước Ba-Vua,
No bụng thôi thế là...
Ai bầy chuyện thắt nút?[1]
Từ đấy sinh rầy rà!
Toại-Nhân[2] rắc tai-vạ!
Đổng Hồ chia chính, tà...[3]
Thiên-thần chết vô-
Chỉ bởi ánh đèn lòa!
Buông lòng ngoài tám cõi
Bụi trần không nhuộm pha...
Về hẳn với « Chân Như, »
Họa có phép Ri-đà!

CCXCVI. — ĐÁNG TIẾC

Trắng xát mây trời như áo rủ
Chốc đà xam-xám ra hình chó!


  1. Khi xưa chưa có chữ viết, nhà vua thắt nút thừng để ghi việc: việc nhỏ nút nhỏ. việc to nút to.
  2. Người đầu tiên tìm ra lửa.
  3. Một nhà viết sử đời xưa.
289