CCXCVIII. — VỊNH THANH ĐAO ĐẠI-THỰC CỦA ÔNG TRIỆU, THÁI-THƯỜNG KHANH, LĨNH CHỨC KINH NAM BINH MÃ SỨ
Thuyền lầu Thái Thường tiếng ồn ào!
Đem quân rẹp giặc tới Hạ-Lao!
Quan lại tới-tấp ra đón chào!
Hùm thiêng rồng độc trốn nhao-nhao!
Thành Bạch lạnh tạm đem quân vào.
Đông đưa tôi coi thanh Đại-đao.
Áo nẹp, mũ dạ hăng hái sao!
Tráng-sĩ tuốt vỏ trời nhích cao!
Gió lật! Nắng lộn! Cây thét-gào!
Mây mờ! Tuyết cuốn! Vượn xôn xao!
Lau dao, bình biếc chứa sẵn cao!
Lưỡi sáng, sóng thu coi khác nào!
Ma quỷ chen nhau vượt khỏi hào!
Người nước Long-Bá thôi câu ngao!
Nhuế-Công quay lại, vẻ nôn nao!..
Cứu đời phải cậy mặt anh-hào!
Ông Triệu đứng rậy ca hát vang...
Nằm vòng, riết giây, cầm đao sang!
Muôn năm gìn giữ cho ngai vàng:
Tơ rối dao này chặt đứt toang!