Năm mây Thái-Giáp treo cao.[1]
Cánh bằng sáu tháng khát-khao gió mùa![2]
Dân đen nhìn lại khốn to!
Tranh quyền lũ tướng chết... cho đáng đời!
Suối rừng tìm chốn nghỉ ngơi,
Còn chưa chắc khỏi lạc-loài long-đong...
CCCIX. — UỐNG RƯỢU Ở PHÒNG SÁCH, TRỜI ĐÃ TỐI, LẠI MỜI QUAN THƯỢNG-THƯ LÝ-CHI-PHƯƠNG XUỐNG NGỰA; DƯỚI TRĂNG VIẾT BỐN CÂU.
Trang hồ, gió núi một xinh tươi!
Xuống ngựa cùng nhau lại chén chơi.
Đêm mặc năm canh gà cách xóm!
Tóc bù hai mái hạc ngoài trời!
CCCX. — NHẠN VỀ.
Nghe nói năm nay Nhạn
Về từ miệt Quảng-Châu.
Thấy hoa lìa bể cả,
305