Bước tới nội dung

Trang:Thơ Đỗ Phủ, Nhượng Tống dịch.pdf/344

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

CCCLIV. — TRONG THUYỀN KHỔ VỀ BỨC, VIẾT CHƠI, KÍNH TRÌNH QUAN DƯƠNG TRUNG-THỪA (TẾ), ĐƯA CẢ CHO CÁC QUAN TRONG TỈNH.

Bên hồ nghĩ tủi phận hèn,
Nhìn cho thế loạn nổi lên mấy lần!
Nửa đêm lộn với nhân dân,
Trốn chui may thoát tấm thân bình-bồng.
Thương ai thờ nước hết lòng,[1]
Mắc nàn vì lũ chân trong lật-lường!
Đang tay giết bậc hiền-lương,
Họp nhau đao lớn, gươm trường hung hăng!
Cùn đời ôm nỗi bất-bằng.
Trượng-phu ai lại như thằng tôi đâu!
Kè-kè bệnh dệt bấy lâu,
Bỗng rưng thuyền lại dạt vào Tiêu-Tương.
Trong, thuyền nóng-bức như rang!
May rằng ghét bụi được thường tắm luôn!
Bên đường bao xác không hồn,
Sớm chiều thịt héo, xương mòn đổi thay!
Trung-Thừa đóng giữ gần đây,


  1. Thôi-Quàn,
342