Trang:Van de phu nu.pdf/8

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.




duy-tân thư-xã

làm thấp và hèn, cái lầm ấy chỉ thực vì không nghiên-cứu lịch-sử của đàn-bà con-gái, đã không biết lịch-sử của đàn-bà con-gái, còn bàn gì được địa-vị của đàn-bà con-gái nữa đâu.

Bây giờ xin kể lý-do như sau nầy.

Xưa nay kể một địa-vị hạng người nào, tất nhân lịch-sử hạng người đó mà nảy ra; vì lịch-sử có đổi-dời thời địa-vị cũng theo đó mà biến-hóa. Vậy nên bàn đến địa-vị đàn-bà con-gái, tất trước phải biết lịch-sử của loài người, bởi vì một bộ-phận lớn ở trong lịch-sử loài người tức là lịch-sử của đàn-bà con-gái. Kể từ khi đầu kiệt cùng vũ-trụ, quả địa-cầu mới xuất-hiện, mà động-vật thế-giới mới phát-sinh, kể một giống gì, tất cũng một âm một dương đồng-thời sản-xuất, sự đó rất minh-bạch, tức là loài người. Vì muốn nòi giống được nảy-nở, dòng-họ được lâu-dài, tất phải nhờ công sinh-dục, mà công sinh-dục đó, tất phải hợp cả trai với gái mới có thể gây nên. Xem sử về Đông-phương, thời hai người tổ thứ nhất loài người tức là ông Bàn-Cổ và bà Bàn-Cổ, xem sử về Tây-phương, thời hai người tổ thứ nhất loài người là ông Á-Đang (Adam) và bà Hạ-Huề (Eve).

Khi đó vô-luận nước nào hoặc châu nào cũng chỉ có vài người tổ thứ nhất tức là một người gái một người trai; hai người đó chia vai mà gánh công sinh-dục, dòng-họ nhờ đó mà nảy-nở, nòi-giống nhờ đó mà lâu dài; từ hai mà bốn, bốn mà tám, tám mà mười sáu, cho đến thiên thiên, vạn vạn, ức ức, triệu triệu như ngày nay. Suy nguyên cho đến gốc cây nguồn nước, gầy mối là ai, mở đầu là ai, chắc là nhờ hai người tổ thứ nhất đó, tức là một người trai và một người gái.

Theo về lòng sinh-dục của tạo-hóa, theo về luật sinh-lý của triết-học có lẽ nào quí trai mà tiện gái, tôn trai mà ty gái đâu. Đến thời-kỳ tổ thứ hai, thứ ba, loài người đã sinh nở ra nhiều, khiến hỗn độn tuy tình cờ soi trống mà khuôn thiên-nhiên hay y-cựu tròn vo: ăn chẳng cần gì





2