Giu-đe

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm
THƠ CỦA
GIU-ĐE

Lời đạt và chào-thăm

1 Giu-đe, tôi-tớ của Đức Chúa Jêsus-Christ và em Gia-cơ, đạt cho những kẻ đã được kêu-gọi, được Đức Chúa Trời, là Cha, yêu-thương, và được Đức Chúa Jêsus-Christ giữ-gìn: 2 nguyền xin sự thương-xót, bình-an, yêu-mến thêm lên cho anh em!

Đạo giả và thầy dối

3 Hỡi kẻ rất yêu-dấu, vì tôi đã ân-cần viết cho anh em về sự cứu-rỗi chung của chúng ta, tôi tưởng phải làm đều đó, để khuyên anh em vì đạo mà tranh-chiến, là đạo đã truyền cho các thánh một lần đủ rồi. 4 Vì có mấy kẻ kia lẻn vào trong vòng chúng ta, là những kẻ bị định đoán-phạt từ lâu rồi, kẻ chẳng tin-kính đổi ơn Đức Chúa Trời chúng ta ra việc tà-ác, chối Đấng Chủ-tể và Chúa có một của chúng ta, là Đức Chúa Jêsus-Christ.

5 Dầu anh em đã học những đều nầy rồi, tôi cũng muốn nhắc lại cho anh em rằng, xưa kia Chúa giải-cứu dân mình ra khỏi xứ Ê-díp-tô, sau lại tiêu-diệt những kẻ không tin; 6 còn các thiên-sứ không giữ thứ bậc và bỏ chỗ riêng mình, thì Ngài đã dùng dây xích họ trong nơi tối-tăm đời đời, cầm-giữ lại để chờ sự phán-xét ngày lớn. 7 Lại như thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ cùng các thành lân-cận cũng buông theo sự dâm-dục và sắc lạ, thì đã chịu hình-phạt bằng lửa đời đời, làm gương để trước mặt chúng ta. 8 Nhưng mà chúng nó cũng như vậy, trong giấc mơ-màng làm ô-uế xác-thịt mình, khinh-dể quyền-phép rất cao và nói hỗn các Đấng tôn-trọng. 9 Vả, khi chính mình thiên-sứ-trưởng Mi-chen chống với ma-quỉ giành xác Môi-se, còn chẳng dám lấy lời nhiếc-móc mà đoán-phạt; người chỉ nói rằng: Cầu Chúa phạt ngươi! 10 Song những kẻ nầy, hễ đều gì không biết thì khinh-dể hết; và mọi đều chúng nó tự-nhiên mà biết cũng như con thú-vật vô-tri, thì dùng mà làm hư mình. 11 Khốn-nạn thay cho chúng nó, vì đã theo đường của Ca-in, lấy lòng tham lợi mà gieo mình vào sự sai-lạc của Ba-la-am; và bị hư-mất về sự phản-nghịch của Cô-rê.

12 Những kẻ đó là dấu-vít trong đám-tiệc anh em, nhứ người chăn chiên chỉ tưởng nuôi mình cho no-nê, không lo-sợ gì; như đám mây không nước, theo gió đưa đi đây đi đó, như cây tàn mùa thu, không có trái, hai lần chết, trốc lên bựt rễ; 13 như sóng cuồng dưới biển, sôi bọt ô-uế của mình; như sao đi lạc, sự tối-tăm mù-mịt đã dành cho chúng nó đời đời! 14 Ấy cũng vì họ mà Hê-nóc, là tổ bảy đời kể từ A-đam, đã nói tiên-tri rằng: 15 Nầy, Chúa ngự đến với muôn-vàn thánh, đặng phán-xét mọi người, đặng trách hết thảy những người không tin-kính về mọi việc không tin-kính họ đã phạm, cùng mọi lời sỉ-hổ mà những kẻ có tội không tin-kính đó đã nói nghịch cùng Ngài. 16 Ấy đều là những kẻ hay lằm-bằm, hay phàn-nàn luôn về số-phận mình, làm theo sự ham-muốn mình, miệng đầy những lời kiêu-căng, và vì lợi mà nịnh-hót người ta.

17 Nhưng anh em, là kẻ rất yêu-dấu, hãy nhớ lấy những lời mà các sứ-đồ của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta đã nói trước. 18 Các sứ-đồ đó nói với anh em rằng, trong các thời-kỳ sau-rốt, sẽ có mấy người hay nhạo-báng làm theo lòng ham-muốn không tin-kính của mình. 19 Ấy chính chúng nó là kẻ gây nên phe-đảng, thuộc về tánh xác-thịt, không có Đức Thánh-Linh.

Khuyên về sự bền-đỗ

20 Hỡi kẻ rất yêu-dấu, về phần anh em, hãy tự-lập lấy trên nền đức-tin rất thánh của mình, và nhơn Đức Thánh-Linh mà cầu-nguyện, 21 hãy giữ mình trong sự yêu-mến Đức Chúa Trời, và trông-đợi sự thương-xót của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta cho được sự sống đời đời. 22 Hãy trách-phạt những kẻ nầy, là kẻ trù-trừ, 23 hãy cứu-vớt những kẻ kia, rút họ ra khỏi lửa; còn đối với kẻ khác, hãy có lòng thương lẫn với sợ, ghét cả đến cái áo bị xác-thịt làm ô-uế.

24 Vả, nguyền Đấng có thể gìn-giữ anh em khỏi vấp-phạm và khiến anh em đứng trước mặt vinh-hiển mình cách rất vui-mừng, không chỗ trách được, 25 là Đức Chúa Trời có một, là Cứu-Chúa chúng ta, bởi Đức Chúa Jêsus-Christ là Chúa chúng ta, được sự vinh-hiển, tôn-trọng, thế-lực, quyền-năng thuộc về Ngài từ trước vô-cùng và hiện nay cho đến đời đời! A-men.


 Tác phẩm này là một bản dịch và có thông tin cấp phép khác so với bản quyền của nội dung gốc.
Bản gốc:

Tác phẩm này, được phát hành trước ngày 1 tháng 1 năm 1929, đã thuộc phạm vi công cộng trên toàn thế giới vì tác giả đã mất hơn 100 năm trước.

 
Bản dịch:

Tác phẩm này thuộc phạm vi công cộng vì thời hạn bảo hộ bản quyền của nó đã hết ở Việt Nam. Nếu là tác phẩm khuyết danh, nó đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1960. Đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1974. (Theo Điều 27, Luật Sở hữu trí tuệ Việt Nam sửa đổi, bổ sung 2009 bắt đầu có hiệu lực từ năm 2010 và điều khoản kéo dài bản quyền đối với tác phẩm khuyết danh từ 50 thành 75 năm nhưng không hồi tố)


Ngoài ra, một tác phẩm của Việt Nam thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam theo quy định này cũng thuộc phạm vi công cộng tại Hoa Kỳ chỉ nếu nó thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam vào ngày 23 tháng 12 năm 1998, tức là: tác phẩm khuyết danh đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1948; đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1948 tác phẩm chưa bao giờ được xuất bản tại Hoa Kỳ trước ngày 23 tháng 12 năm 1998. (Theo Tuyên cáo 7161 của Tổng thống Bill Clinton áp dụng Đạo luật Thỏa thuận Vòng đàm phán Uruguay (URAA) đối với các tác phẩm được xuất bản lần đầu tiên tại Việt Nam)