Chó sói với con cò

Văn thư lưu trữ mở Wikisource

Chó sói thường hốc ăn. Vậy họ nói con chó sói kia có đồ ăn bỉ bàng, thì lật đật táp nuốt đến nỗi nó tưởng đà vong mạng rồi. Một cái xương cản ngang nơi họng nó. Chó sói nầy la không được, may phước, có một con cò đi ngang qua gần đó. Nó ra dấu kêu, cò chạy lại. Đó cò liền chữa cứu nó. Cò rút cái xương ra; rồi hỏi tiền công vì làm mau lại êm. Chó sói mới nói: “tiền công bậu! khéo dỡn! Kỳ thiệt, phải chơi gì! Để cho bậu rút cổ ra khỏi họng qua, mà lấy ơn ấy làm chưa trọng. É! bậu là đồ bạc ngãi: đi, đừng léo hánh đây mà mang khốn giờ!”